Ngày đăng : 20/08/2024 bởi Interimm
Ngày đăng : 20/08/2024 bởi Interimm
Tìm việc làm tại Mỹ có thể là một thách thức đối với người Việt mới định cư, nhưng cũng mở ra nhiều cơ hội hấp dẫn. Người Việt thường tìm được việc làm trong các lĩnh vực như công nghệ thông tin, y tế, giáo dục và dịch vụ. Tuy nhiên, cạnh tranh trong thị trường lao động Mỹ rất cao, đòi hỏi người lao động phải liên tục nâng cao kỹ năng chuyên môn và khả năng ngôn ngữ.
Để phát triển sự nghiệp, nhiều người Việt chọn tham gia các khóa học ngắn hạn, networking events, và tích cực tìm kiếm cơ hội thăng tiến trong công việc.
Tìm kiếm nhà ở phù hợp là một trong những ưu tiên hàng đầu khi mới định cư ở Mỹ. Chi phí thuê và mua nhà có sự chênh lệch lớn giữa các khu vực. Ví dụ, giá nhà ở các thành phố lớn như New York, San Francisco thường cao hơn nhiều so với các thành phố nhỏ hoặc vùng ngoại ô. Người Việt mới định cư thường chọn thuê nhà trước khi quyết định mua.
Quản lý chi tiêu hàng ngày cũng là một thách thức, đòi hỏi kỹ năng lập kế hoạch tài chính và tiết kiệm hiệu quả.
Hệ thống giáo dục Mỹ nổi tiếng với chất lượng cao và đa dạng, từ trường công lập đến tư thục. Việc lựa chọn trường học cho con phụ thuộc vào nhiều yếu tố như địa điểm sinh sống, ngân sách và nhu cầu học tập của trẻ.
Nhiều gia đình Việt Nam chú trọng việc hỗ trợ con cái học tập tại nhà, kết hợp giữa phương pháp giáo dục Mỹ và giá trị truyền thống Việt Nam để con em có thể phát triển toàn diện.
Chuẩn bị kỹ lưỡng là chìa khóa để có một khởi đầu thuận lợi khi định cư ở Mỹ. Quá trình này bao gồm nhiều khía cạnh quan trọng mà người Việt cần chú ý.
Đầu tiên, việc chuẩn bị hồ sơ và thủ tục pháp lý cần được thực hiện một cách cẩn thận và chính xác. Điều này bao gồm việc thu thập và hoàn thiện các giấy tờ cần thiết như hộ chiếu, visa, giấy chứng nhận kết hôn (nếu có), bằng cấp học vấn và chứng nhận nghề nghiệp.
Chuẩn bị tài chính cũng là một phần không thể thiếu. Người định cư cần có kế hoạch tài chính rõ ràng, bao gồm chi phí cho việc di chuyển, thuê/ mua nhà, sinh hoạt trong những tháng đầu và một khoản dự phòng cho các tình huống bất ngờ.
Nâng cao kỹ năng tiếng Anh là một yếu tố quan trọng khác, giúp người định cư dễ dàng hòa nhập và tìm kiếm cơ hội việc làm.
Tìm hiểu văn hóa và lối sống Mỹ cũng rất cần thiết. Điều này giúp giảm bớt cú sốc văn hóa và tạo điều kiện thuận lợi cho việc hòa nhập. Quý khách nên tham gia các khóa học về văn hóa Mỹ hoặc tìm kiếm thông tin từ những người đã có kinh nghiệm định cư. Tránh những sai lầm phổ biến như không chuẩn bị đủ tài chính, coi nhẹ việc học tiếng Anh, hoặc có kỳ vọng quá cao về cuộc sống ở Mỹ.
Người nhập cư có thể liên lạc với người nhà tại Việt Nam qua các ứng dụng như Skype, Zoom, WhatsApp hay Viber cho phép gọi điện và video call miễn phí. Ngoài ra, việc lên kế hoạch cho các chuyến thăm về Việt Nam định kỳ cũng là cách hiệu quả để duy trì mối quan hệ gia đình.
Định cư ở Mỹ là một hành trình đầy thách thức nhưng cũng mở ra nhiều cơ hội mới. Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, tinh thần học hỏi và sự hỗ trợ từ cộng đồng, người Việt có thể xây dựng một cuộc sống thành công và hạnh phúc tại đất nước này.
Interimm, với kinh nghiệm dày dặn và dịch vụ chuyên nghiệp, luôn sẵn sàng đồng hành cùng quý khách trong hành trình định cư Mỹ, từ những bước đầu tiên cho đến khi khách hàng ổn định cuộc sống mới.
Interimm được thành lập vào năm 2016 và có hơn 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực tư vấn đầu tư định cư Mỹ, Canada, Úc và Châu Âu uy tín hàng đầu tại Việt Nam. Với triết lý “Mỗi khách hàng thành công là một giải pháp di trú toàn diện”, Interimm cam kết cung cấp cho khách hàng những giải pháp di trú toàn diện, phù hợp với nhu cầu và mục tiêu cụ thể của mỗi khách hàng.
Tiếp thu văn hóa, học tập ngoại ngữ, tìm việc làm tại Mỹ là những gì người mới định cư Mỹ cần phải quan tâm.
Đối với những người Việt sang Mỹ theo diện bảo lãnh thân nhân không còn trẻ thì sự khó khăn khi phải thích nghi một môi trường mới còn lớn hơn. Đối với những đối tượng có trình độ học tập đại học, cao đẳng ở Việt Nam, khi sang định cư Mỹ rất nhanh tiếp thu kiến thức và thích nghi nhanh với cuộc sống ở Mỹ. Tuy nhiên, các việc làm ở Mỹ cần bằng cấp rất khó kiếm nên đa số người Việt ở Mỹ đều làm các công việc lao động tay chân.
Cuộc sống ở Mỹ của người Việt vốn không hề dễ dàng như nhiều người lầm tưởng. Tại đây, họ phải bắt đầu với những công việc làm thêm có mức lương tối thiểu trong các xưởng sản xuất, nhà hàng…v...v…v. Thu nhập bình quân của người Việt ở Mỹ vào khoảng 20.000USD đến 40.000USD một năm. Tại Mỹ thống kê thu nhập bình quân đầu người vào khoảng 50.000USD/năm. Điều đó đồng nghĩa với việc đa phần người Việt ở Mỹ có thu nhập thuộc tầng đáy trong xã hội Mỹ.
Người Việt vốn nổi tiếng với sự cần cù, chăm chỉ, chịu khó làm ăn. Đối với người Việt ở Mỹ, các đức tính tốt đẹp đó còn được thể hiện rõ ràng hơn. Khi làm việc tại Mỹ, không có bất kỳ việc ép buộc người lao động hoặc tăng ca. Nhưng chính vì cuộc sống và ý thức người Việt ở Mỹ muốn kiếm thêm thu nhập mà họ luôn luôn nỗi lực làm việc. Đa số người Việt khi định cư Mỹ đều chi tiêu hết sức tiết kiệm, dành dụm tiền để gửi về cho gia đình ở quê hương, thậm chí rất nhiều người Việt ở Mỹ còn không mua bảo hiểm y tế cho mình vì cảm thấy nó quá đắt.
Ở bất kỳ xã hội nào, người ta cũng đều phải làm việc chăm chỉ để có được cuộc sống tốt, người Việt ở Mỹ cũng rất hiểu vấn đề đó bởi khi họ kiếm ra càng nhiều tiền thì số tiền thuế họ phải đóng cũng tăng theo. Ngân hàng có thể cho người Việt ở Mỹ vay tiền để mua nhà, xe hoặc bất kỳ thứ gì. Nhưng để hoàn toàn sở hữu các giá trị vật chất đó, cuộc sống ở Mỹ của người Việt phải gắn liền với sự cần cù, chăm chỉ.
Về chế độ an sinh xã hội của Mỹ và Việt Nam thì có sự khác nhau rất lớn. Đối với những người mới sang định cư Mỹ, họ luôn được chính phủ Mỹ hỗ trợ nên cuộc sống cũng không đến nỗi nào. Tại Mỹ, người Việt có mức thu nhập dưới mức quy định được chính phủ cấp cho một thẻ tín dụng để có thể mua thức ăn, nước uống hàng tháng, được hỗ trợ phí thất nghiệp, thuế được hòa trả, tiền cho người mất khả năng làm việc, cho người già, ngoài ra còn có bảo hiểm y tế - giúp họ được chăm sóc sức khỏe một cách tốt nhất. Nhờ đó, dần dà người Việt ở Mỹ bắt đầu thích nghi và hòa nhập tốt hơn, họ có thể dần sành sõi tiếng Anh để có được những việc làm tốt hơn tại Mỹ. Một số người bắt đầu kinh doanh, may mắn hơn học có thể mở công ty tại Mỹ, nhà hàng, tiệm phở…vv…vv. Nhưng chiếm số lượng lớn vẫn là các tiệm nail. Đó là cuộc sống người Việt tại Mỹ hiện nay.
Ban đầu khi mới sang định cư Mỹ đa phần người Việt sẽ cảm thấy khó khăn vì chưa nắm bắt được nhịp sống của xã hội nơi đây. Tuy nhiên với nỗ lực của bản thân và sự hỗ trợ của cộng đồng người Việt Nam tại Mỹ, cũng như chính phủ Mỹ sẽ giúp họ sớm ổn định cuộc sống và sống tốt.
Từ lâu tôi rất muốn viết một bài nói về đề tài này nhưng vì khả năng viết rất hạn chế và cuộc sống ở xứ người quá bận rộn nên tôi không thể. Hôm nay tôi Danny Nguyễn cố gắng viết lên một đôi lời, với hy vọng bạn đọc trong và ngoài nước có một cái nhìn xác thực với cuộc sống người Việt định cư ở nước ngoài. Đây là bài viết chia sẻ từ cá nhân tôi, có thể sẽ có nhiều sai sót, rất mong nhận được nhiều ý kiến đóng góp của bạn đọc.
Dù ở Việt Nam bạn đã tốt nghiệp cao đẳng, đại học hay hơn thế nữa, nhưng khi tới Mỹ thì bạn như là người mù chữ. Việc tìm được một công việc phù hợp với bằng cấp đã học ở Việt Nam sẽ là điều không thể, vì vậy khi đặt chân tới mảnh đất thiên đường này, việc bạn phải trở thành thành phần lao động chân tay sẽ là điều tất yếu.
Đối với thành phần lao động này ở Mỹ thì phải nói là vô cùng vất vả. Tất nhiên, cuộc sống ở Mỹ không ai ép buộc mình phải làm việc nhiều giờ cả, nhưng vì cuộc sống và bạn muốn có tất cả mọi thứ nên phải làm việc cộng lái xe 11-13 giờ/ngày, 7 ngày/tuần. Với mức vật giá đồ ăn người Việt ưa thích tương đối đắt đỏ: 8 USD cho một kg rau muống, 1,29 USD cho 3 nhánh sả hoặc rau thơm các loại, 12 USD một kg nhãn tươi, 3,99 USD một trái đu đủ, hoặc thơm, 20 USD cho một hộp chôm chôm 36 trái… thì với mức lương khiêm tốn 1500-2500 USD/tháng chưa xài đã hết. Vì vậy đa số thành phần lao động chi tiêu hết sức tiết kiệm và dĩ nhiên là rất nhiều người không dám bỏ tiền để mua bảo hiểm y tế.
Bảo hiểm ở Mỹ rất mắc. Ngay bản thân tôi, gia đình gồm 8 người và nhiều bạn bè của tôi hầu như không ai có bảo hiểm. Cũng vì điều này nên tôi đã chứng kiến nhiều cảnh đau lòng. Chẳng may bạn mắc bệnh, đi khám bác sỹ dù bác sĩ không chữa được bệnh cho bạn nhưng cũng lấy 120-150 USD và bác sĩ đó giới thiệu tới một bác sĩ khác mà bác sĩ đó cũng bó tay luôn thì cũng lấy một khoảng tương tự. Ở Mỹ chữa bệnh vô cùng đắt đỏ, một ca phẫu thuật nhiều khi trả cả đời không hết. Cũng vì lý do này nên nhiều người dù mang bệnh trong người nhưng điều kiện kinh tế eo hẹp nên cứ chịu đựng để lâu ngày dẫn đến bệnh nặng và tử vong cũng là chuyện thường xảy ra.
Hầu hết ở Mỹ ai cũng phải làm việc nhiều giờ, nên không còn thời gian để chăm sóc bản thân, gia đình và con cái. Đi làm về đến nhà đã đau nhừ toàn thân, ăn cũng không muốn ăn chứ đừng nói là làm cơm tối cho gia đình và tất nhiên là cũng chẳng còn mặn mà tới chuyện chăn gối nữa vì phải giữ sức để mai đi cày.
Đối với chị em, khi đến Mỹ cứ nghĩ mình là số một, nhưng tôi thấy chị em chẳng sung sướng tí nào cả. Nhiều khi họ còn phải làm việc vất vả hơn cánh đàn ông ấy chứ. Chỉ đơn cử việc sinh đẻ thôi cũng đã là một thiệt thòi lớn. Thông thường ở Mỹ sau khi sinh, chỉ ở lai bệnh viện 48h. Chồng thì cũng chỉ nghỉ 2-3 ngày sau đó là chị em phải tự lo cho bản thân và con nhỏ, 1-2 tuần nhiều lắm là 4 tuần lại phải đi làm. Con nhỏ chưa đầy tháng tuổi phải gửi trẻ 11-12h/ngày. Nhiều khi nhìn con còn quá bé mà phải đưa đi gửi cả ngày ứa cả nước mắt, nhưng biết làm sao bây giờ. Nghỉ ở nhà để lo cho con ư? Lấy tiền đâu ra để mà sống? Ai lo cho đống hóa đơn hàng tháng? Đến khi con đi học thì cả tuần không thấy mặt con ấy chứ.
Ở Mỹ, hầu hết thực phẩm đều là đông lạnh có khi hàng tháng. Đồ ăn thì nấu một lần cho 2-3 ngày. Ăn thì chẳng bao giờ đúng bữa, mà cũng chẳng còn kịp nhai nữa, nuốt cho đầy bụng để mà làm việc. Bữa sáng thì ăn ở trên xe, bữa trưa thì ăn ở chỗ làm, rỗi lúc nào thì ăn lúc đó, nhiều hôm bận quá chẳng có thời gian để mà ăn phải uống sữa trừ cơm. Rất nhiều hôm bữa tối, cơm canh đổ đầy một tô, hâm nóng bằng lò vi sóng, chồng lái xe vợ vừa ăn vừa đút cho chồng ăn vội vã tới đón con kẻo trễ bảo mẫu than phiền. Đọc đến đây thôi thì nhiều bạn đã đặt câu hỏi: Tại sao không về Việt Nam mà sống?
Xin thưa với các bạn, có rất nhiều nguyên nhân.
Khi đi thì tìm mọi cách đi cho bằng được giờ về sợ xấu hổ, con cái học hành dở dang, khả năng kinh tế không cho phép, nhà ở Việt Nam giờ quá mắc. Nếu ngày xưa ai có nhà mặt phố bán để ra đi thì đừng bao giờ về tìm hiểu xem căn nhà đó bây giờ bao nhiêu, nếu không bạn sẽ không ngủ được đâu. Về Việt Nam lại phải bắt đầu lại từ đầu…
Riêng bản thân tôi thì, mình đã quá hèn mọn, không làm được gì cho dân tộc thôi thì hy sinh chút sức mọn này cho gia tộc. Chỉ mong những người thân trong gia tộc tôi nói riêng và những người ở Việt Nam có thân nhân ở nước ngoài nói chung thực sự hiểu được giá trị của đồng tiền mồ hôi nước mắt mà người con tha hương gủi về.
Nói chung, người Việt chúng ta rất cần kiệm. Đa số sau khi định cư ở nước ngoài 2-3 năm thì ai cũng bắt đâu dư dả 40.000-50.000 USD hay hơn thế nữa. Nhưng những ngày đen tối lại bắt đầu từ đây. Lúc đã có tiền, bạn bắt đầu nhìn lại cuộc sống. Với suy nghĩ, mình không thể ở mãi trong một căn hộ chật hẹp, phức tạp, đi một chiếc xe cũ kĩ như thế này được… Một ngày, bạn tới gặp chuyên viên ngân hàng, người nhân viên này đã từng ăn học ở trường hàng năm để dụ đỗ mọi người. Nào là: bạn không phải ở nhà mướn, thực sự làm chủ căn nhà của mình, là tài sản lớn, là khoản đầu tư sinh lời cao, sau khi bạn trả xong căn nhà bạn sẽ có một khối tài sản lớn… Sau khi gặp môi giới xem một loạt nhà và tất nhiên là bạn không thích một căn nhà cũ, nhỏ trên dưới 100.000 USD. Kết quả là bạn quyết định mua trả góp 30 năm cho một căn nhà 300.000-400.000 USD ở cho sướng tấm thân. Lúc này bạn cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Đất nước Mỹ đã cho mình quá nhiều cơ hội. Rõ ràng là, chỉ cần 5000 USD để mua một chiếc xe 40-50.000 USD; 10-20.000 USD để mua một căn nhà 400.000 USD. Thậm chí bạn chỉ cần có công việc ổn định chẳng cần đồng nào cũng mua được nhà, xe…
Nhưng theo sự hiểu biết của tôi thì bạn đã chui vào một cái bẫy tài chính hết sức tinh vi mà các chuyên gia kinh tế hàng đầu tạo ra. Tại sao vậy? Vừa ký mua căn nhà thì bạn đã mất đi 6% giá trị của căn nhà cho “tiền môi giới”, mà nhiều người cho rằng người bán trả, nhưng theo tôi thì người mua đưa tiền cho người bán trả. Nếu không tin thì bạn bán ngay căn nhà vừa mua thì sẽ biết là mình mất bao nhiêu %. Chẳng hạn, bạn mua một căn nhà 400.000 USD, cứ cho là trả trước 100.000 USD thì ngân hàng phải trả cho chủ đầu tư 300.000 USD, tức bạn mượn 300.000 USD tiền mặt thế chấp bởi căn nhà với lãi suất 4,99-7,99 %/năm tùy tín dụng từng người. Bên cạnh đó, bạn phải trả thuế tài sản 1,75-4 %/năm tùy từng khu và thành phố mình ở.
VD: Với một căn nhà 400.000 USD trả trước 100.000 USD thì phải trả hàng tháng: tiền gốc 1000-1200 USD, tiền lời ngân hàng 1500-2000 USD, tiền thuế tài sản 600-800 USD cộng tiền vệ sinh khu vực 300-600 USD/năm, tiền bảo hiểm… Tính ra mỗi ngày ngủ dậy thì có một ai đó đã rút ra từ hầu bao của bạn 100-150 USD/ngày, sau 30 năm bạn phải trả 1,2 – 1,5 triệu đô cho một căn nhà 400.000 USD.
Sau khi dọn tới căn nhà mới, bạn thấy căn nhà trống trơn, lúc này thì túi tiền cũng đã vơi và bạn lại nhớ tới “lệnh bài ” mà Hoàng Đế Obama ban tặng. Mà nó cũng giống lệnh bài thật, cứ tới bất cứ trung tâm mua sắm nào, chỉ cần kéo cái rẹc là có thể khuân về bất cứ thứ gì, từ cái mở nắp chai rượu đỏ tới TV, tủ lạnh… Bạn lại thấy vô cùng sung sướng là mình không còn thiếu bất cứ thứ gì chỉ có thiếu nợ đến mức không thể thiếu nhiều hơn được nữa. Đến thời điểm này thì bạn và vợ con đã nhiễm loại virus mua sắm, loại virus này ở Mỹ chưa có thuốc chữa.
Nhưng xin thưa với các bạn là loại thẻ tín dụng mua trước trả tiền sau này chẳng khác gì một lưỡi dao cắt cổ. Với lãi suất 14,99-24,99 % năm, tính ra cũng xấp xỉ mượn tiền nợ nóng ở tiệm cầm đồ ở Việt Nam. Khoảng 20 ngày sau thì hóa đơn đòi nợ tới gõ cửa nhà bạn mà không bao giờ biết mệt mỏi. Tôi cam đoan là sau khoảng 2-3 năm lo trả tiền nhà, thẻ… tóc của bạn không còn kịp bạc nữa mà nó rụng ráo trọi. Có nhiều anh chàng kỹ sư, chuyên gia theo được 5-7 năm nhưng đùng một cái mất việc. Bạn thử nghĩ những người này trụ được bao lâu? 3-6 tháng là mất nhà => mất vợ, con. Vì vậy cho nên, lâu lâu lại nghe tin, có một anh chàng tầm 35-40 tuổi vác súng tới chỗ làm sát hại đồng nghiệp, vợ con rồi đặt dấu chấm hết cho cuộc đời. Mà cứ cho là có nhiều người leo đến 30 năm để trả hết nợ nhà đi chăng nữa thì lúc này bạn cũng sắp trở thành người của thế giới bên kia, còn nhà thì sắp sập.
Nếu bạn muốn sang căn nhà cho con cái thì con của bạn lại phải đóng một khoản thuế rất cao. Nếu chẳng may bạn qua đời thì tất cả chủ nợ, đặc biệt là nợ tiền bệnh viện đến phong tỏa căn nhà và toàn bộ tài sản của bạn kể cả tiền tiết kiệm trong ngân hàng. Lúc này chủ nợ sẽ bán đấu giá từ căn nhà đến đôi bông tai, cho đến khi đủ số tiền bạn nợ mới thôi. Nếu không đủ, họ có quyền thu hồi những tài sản mà trước đây bạn đã cho tặng con cái trong vòng 7 năm. Đau quá phải không các bạn? Tôi nghĩ, ở Mỹ họ áp dụng chính sách “xẻo dần”, người có nhiều xẻo nhiều, kẻ có ít xẻo ít, xẻo đến chết thì thôi không xẻo nữa, mà bưng sạch luôn.
Cũng vì những lý do kể trên, dù tôi đã ở Mỹ lâu năm nhưng tôi lại thuê phòng hoặc căn hộ để ở. Bao nhiêu tiền làm ra tôi đều đầu tư về Việt Nam, vừa xây dựng quê hương đất nước vừa thắng lợi lớn. Hiện tại có những bất động sản của tôi ở Việt Nam đã lên giá 30 lần vì tôi mua từ năm 1998. Hàng tháng tôi vấn có thu nhập từ tiền thuê nhà, còn hơn cả thu nhập ở Mỹ. Và nhất định một ngày không xa tôi sẽ về Việt Nam để sinh sống.
Theo cách nghĩ của riêng tôi, nếu như một ngày nào đó các bạn ở Việt Nam qua Mỹ để du lịch, thấy cuộc sống ở Mỹ quá hào nhoáng mà bỏ một triệu đô để mua đứt một căn nhà thì bạn đã thuộc thành phần đại gia. Mà đại gia thì sống ở Mỹ làm gì cho buồn mà chủ yếu là lo cho con cháu. Mà lo cho con cháu thì phải tính 20 -30 năm hay hơn thế nữa, thì bạn không chỉ bỏ một triệu, mà phải chuẩn bị thêm ngót nghét một triệu nữa để đóng thuế. Cho nên tôi thiết nghĩ, đại gia thì không dại gì đầu tư một cách thiếu khôn ngoan như vậy. Thà bỏ tiền ra làm từ thiện hay xây cho liệt tổ liệt tông một căn nhà thờ còn để lại tiếng thơm ngàn đời cho con cháu.
Thật ra thì còn nhiều điều phải nói lên nữa nhưng thời gian không cho phép và sự hiểu của tôi về xã hội Mỹ còn rất khiêm tốn. Qua đây cũng cầu xin những ai hiểu biết về xã hội Mỹ, đặc biệt là về khía cạnh luật sở hữu và thừa kế tài sản, hãy viết lên một bài để cộng đồng người Việt chúng ta ở nước ngoài có thêm kinh nghiệm để bảo toàn tài sản của mình.
Mọi thông tin chi tiết, xin vui lòng liên lạc với chúng tôi tại:
VP Hà Nội: Tầng 2 – Tòa nhà Toserco, 273 Kim Mã, Quận Ba Đình VP TPHCM: 255 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 5, Quận 3 VP Anh Quốc: Shooters Hill Road, London SE18 4LP VP Sydney, Úc: 443 Chapel Road, Bankstown NSW 2200 Australia
HOTLINE – 1900 7211 |GSE.EDU.VN| [email protected] | FB: TƯ VẤN DU HỌC GSE